Thứ Năm, 12 tháng 5, 2016

"Tôi đã từng chán ghét cơ thể mình để rồi hối hận như bây giờ"

Những dấu hiệu đầu tiên

Hàng tháng tạp chí New York Times chạy một bài giải đáp những thắc mắc về y học ở dạng “chẩn đoán” như: Phụ nữ có những điểm nào kỳ lạ trên cơ thể, đàn ông như thế nào thì bị yếu sinh lý... Những câu chuyện được kể bắt nguồn từ hoàn cảnh thật của mọi người và người đọc được mời đến để chẩn đoán những gì sẽ xảy ra với bệnh nhân. Cuối cùng, những bí ẩn y học sẽ được giải đáp bởi một nhóm bác sĩ thông minh.
“Chẩn đoán” là từ tôi tìm đến đầu tiên khi đọc tạp chí vào mỗi sáng chủ nhật, nhằm đáp ứng những suy nghĩ đầy tò mò trong đầu tôi – đến khi có thể chìm đắm trong những bí ẩn về y học.
Rồi một ngày nọ, tôi đã đi dã ngoại cùng bạn bè và cơn ngứa trên da bắt đầu hoành hành từ đây. Lúc đầu, nó chỉ là một đám nhỏ, mỏng trên đùi giống như da khô nên tôi đã bôi kem dưỡng da và nghĩ không có vấn đề gì. Nhưng sau đó, những cơn ngứa ngáy vẫn tiếp tục, lây lan xuống chân, hông và cả vùng bụng nữa.
Đi tới Los Angeles, cơn ngứa vẫn hành hạ tôi. Mặc dù nơi đây khí hậu đã ấm áp hơn, da tôi vẫn bị đỏ ửng và thâm tím như lúc bắt đầu bị ngứa. Tôi đã dừng chân tại nhiều hiệu thuốc, thậm chí đầu tư bồn tắm Aquaphor được Bộ Y tế cấp giấy phép với hi vọng sẽ được cứu khỏi bệnh ngứa da này. Tôi cũng mua kem Cortisone để bôi và tắm bằng bột yến mạch.
Sau 2 tuần, tình trạng ngứa da không thuyên giảm, tôi đã đến gặp bác sĩ. Ông ấy nhún vai, đặt vào tay tôi rất nhiều thuốc kháng histamine và lấy máu để xét nghiệm. “Cô có biết rằng ngứa da không rõ nguyên nhân có thể là dấu hiệu của ung thư máu hay bệnh gan không?”, ông ấy nói với tôi bằng giọng vui vẻ.
ngua da1
Tôi thức dậy vào ban đêm và phát hiện máu ở bụng do gãi ngứa quá nhiều. (Charlotte Gomez / BuzzFeed)

Cuối cùng, tôi thú nhận mình từng mắc bệnh mề đay và được bác sĩ kê đơn thuốc kháng histamine Allegra và Zyrtec dùng vào ban ngày và Benadryl vào ban đêm, cùng kem steroid bôi tay chân.

Những cơn ngứa kéo dài
Lưng tôi giống như đường viền bản đồ với những đường thô rõ nét và đầy những nốt phồng rộp. Trong một cuộc họp, tôi đã cào vào cánh tay vì không chịu nổi cơn ngứa điên cuồng. Đi trên tàu điện ngầm tôi đưa tay lần xuống quần jeans để gãi ngứa ở hông và vùng bụng. Và thật kinh hoàng, một lần tôi thức dậy giữa đêm và thấy máu đầm đìa trên bụng vì gãi ngứa.
Một ngày nọ tôi đến một cửa hàng và ướm lên mình chiếc váy dài đến đầu gối, và thật đau khổ khi người bán hàng đã nhận xét về toàn bộ vùng lưng và chân mình.
“Có vẻ như muỗi rất yêu em đấy”, chị ấy nói. Tôi cảm thấy rất xấu hổ khi cơ thể đầy vết thô, cắn xé, cào xước xấu xí như này, đành gật đầu nói đùa mà trong lòng thì vô cùng đau đớn.
Trong một tạp chí, không có chẩn đoán nào là vui vẻ dù chỉ vài dòng. Trong cuộc sống thực là một cuộc chạy thể dục vòng quanh việc thăm khám bác sĩ, thanh toán viện phí và những loại thuốc đắt tiền.
Tôi đã tìm đến một bác sĩ khác. Sau đó là một bác sĩ nữa. Họ đều là các bác sĩ chuyên về da liễu và dị ứng. Sau đó tôi lại quay trở lại với bác sĩ chính của mình và cầu xin những điều kỳ diệu để chữa hết ngứa dứt điểm. Tôi muốn thoát ra khỏi nỗi đau khổ này – nỗi đâu khổ khiến tôi ngừng tập thể dục, không muốn đi ra ngoài và chỉ biết sử dụng năng lượng vào việc gãi.
ngua da2
Tôi sợ rằng căn bệnh này đã là một phần của cơ thể, giống như hơi thở hay chuyện ăn uống. (Charlotte Gomez / BuzzFeed)

Chẩn đoán ban đầu về tình trạng bệnh của tôi là bệnh ngứa sẽ chẳng thể kết thúc và cũng không có giải pháp chữa trị nào. Tạp chí New York Times đưa ra một tuyên bố mơ hồ: Cái đó gọi là bệnh ngứa, ngứa không xác định được bệnh và hướng điều trị. 
Ngứa da như tôi khá phổ biến. Để có thể chữa khỏi nó, bạn phải nắm được nguyên nhân cơ bản gây nên bệnh. Và bệnh của tôi không xác định được nguyên nhân rõ ràng vì sao lại thế. Theo Webmd, bệnh này thường xảy ra ở người cao tuổi.
Thật là buồn cười, bởi vì người phụ nữ nằm trên chiếc giường kia – là tôi – trông giống như phụ nữ ở tuổi 80, xung quanh đầy các loại thuốc như Allegra, Zyrtec, Benadryl, Zantac, cộng với các thuốc kháng histamin theo toa, hydroxyzine, levocetirizine, prednisone và cả những viên thuốc ngủ.
Tôi đã hăng say uống thuốc với hi vọng những cơn ngứa ngáy đáng sợ này sẽ dừng lại, rồi lại lo sợ căn bệnh này đã trở thành một phần không thể thiếu với cơ thể mình như hơi thở, như chuyện ăn uống. Những cơn ngứa khiến tôi không nghĩ đơn thuần là trên da nữa mà dường như là ngứa từ trong máu, từ sâu trong da tôi vậy. 
ngua da3
Năng lượng mà tôi sử dụng giờ đây chỉ để gãi ngứa. (Charlotte Gomez / BuzzFeed)

Và rồi tôi cũng đến những tháng cuối cùng phải chịu đựng ngứa da, để nhận ra mình mất điểm về cơ thể từ rất lâu. Khi cơ thể phản bội mình, bạn phải tập trung toàn bộ thời gian và sự chú ý vào nó, gạt bỏ mọi sự quan tâm phù phiếm như làm thế nào để bụng phẳng, cách nào để tăng cân, cách nào để giảm cân cho người đẹp hơn, da phải chăm sóc sao mới đẹp hoàn hảo… Có một cái gì đó phong tỏa trong tâm hồn bạn, khiến bạn từ bỏ những thói quen cũ – đó là sự đau đớn, khổ sở cả về thể chất lẫn tinh thần.
Miễn là tôi nhận thức được mình là phụ nữ, tôi sẽ luôn cảm thấy cơ thể rất quan trọng với mình – nó trông thế nào, có thực sự đẹp chuẩn chưa... Điều này đã khiến lại tôi nhớ những thời điểm nhịn ăn, tập thể dục quá sức hoặc ám ảnh về cặp đùi, bụng hay mông của mình. Lúc đó tôi thật sự cảm thấy chán ghét cơ thể mình. Khi tôi nghĩ về tất cả những gì trải qua tôi thấy mình đã lãng phí thời gian qua để chỉ trích cơ thể, tôi càng ân hận hơn khi giờ đây những cơn ngứa vẫn ngày đêm hành hạ. Tôi chỉ muốn hét lên.
4.30 sáng nay, cơn ngứa lại hành hạ khiến tôi phải bật dậy và tìm lọ Benadryl, sau đó cố gắng đi ngủ tiếp. Tôi vẫn không biết tại sao hoặc làm thế nào để hết ngứa nhưng cảm giác hiện giờ là vô cùng mệt mỏi. Thực sự, tôi chỉ muốn không phải chuyển động bàn tay mình trên da liên tục, không muốn nghĩ về bệnh này, chỉ muốn tĩnh tâm và cơ thể làm việc lại như xưa.

(Bài viết của Julie Gerstein trên Buzzfeed.com)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét